Nhà văn Lê Văn Thảo tên thật là Dương Ngọc Huy, sinh ngày
01 tháng 10 năm 1939 tại Sài Gòn, quê quán huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An; thuở
nhỏ sống ở Đồng Tháp Mười và Long Xuyên, An Giang quê ngoại. Ông học Khoa Toán
- Đại học Khoa học Sài Gòn, thoát ly vào chiến khu chống Mỹ năm 1962, bắt đầu
viết văn từ năm 1965.
Nhà văn Lê Văn Thảo nguyên là Phó tổng biên tập tuần báo
Văn Nghệ TP.HCM, Phó chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam khoá 7 (2005-2010), Chủ tịch
Hội Nhà văn TP.HCM khoá 4 và 5 (2000-2010), Phó Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn
học nghệ thuật TP.HCM.
Sau một thời gian dài chống chọi với căn bệnh ung thư,
nhà văn Lê Văn Thảo đã từ trần lúc 01h sáng ngày 21 tháng 10 năm 2016 (nhằm
18.8 năm Bính Thân), được đưa đi an táng tại Nghĩa trang TP.HCM ở Thủ Đức.
Tác phẩm đã xuất bản:
- Cửa số màu xanh (tập truyện ngắn)
- Con mèo (tập truyện ngắn)
- Chuyện nhỏ tình yêu (truyện ngắn)
- Ông Cá Hô (truyện ngắn)
- Truyện ngắn chọn lọc của Lê Văn Thảo (2011)
- Lên núi thả mây (truyện ngắn - 2011)
- Con đường xuyên rừng (tiểu thuyết)
- Một ngày và một đời (tiểu thuyết)
- Cơn giông (tiểu thuyết - 2005)
- Sóng nước Vàm Nao (tiểu thuyết)
- Những năm tháng nhọc nhằn (tiểu thuyết
- 2012)
- Nhỏ con, có chịu thôi đi không? (truyện
ngắn - 2016)
- Ở R, chuyện kể sau 50 năm (hồi ký -
2018)
Giải thưởng văn học:
- Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1998 và 2003.
- Giải thưởng ASEAN năm 2006 với tiểu thuyết Cơn giông.
- Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007.
- Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 2012.
Quan niệm sáng tác:
- Công việc viết văn là của từng người, hoàn toàn độc lập,
riêng tư. Có câu ví von rất hay: mỗi nhà văn là một Hội. Hội không giống các cơ
quan công quyền khác, mà có lẽ giống câu lạc bộ hơn, nơi hội viên gặp gỡ trao đổi
về nghề nghiệp, động viên nhau sáng tác. Tôi có thời gian dài đi kháng chiến,
những năm công tác trong quân đội, đời sống tập thể, đồng đội gắn bó đối với
tôi rất quí giá. Tôi coi các nhà văn trong Hội cũng là đồng đội. Tôi nghĩ không
có Hội, có những trại sáng tác, những buổi hội thảo, tôi khó có dịp gặp gỡ chuyện
trò với anh em. Hội đối với chúng ta, cần thiết như một ngôi nhà chung.
Theo NVTPHCM
Nhà văn Lê Văn Thảo (bên phải) với gia đình người em ruột
Lê Văn Duy